PRISCILIA
NỮ TU BẠCH QUANG

THÔNG TIN CƠ BẢN:
• 5 sao
• Hệ: Nước
• Loại: Hỗ trợ
• Thuộc: Tu Viện của Lam Thiên Bình
• Tộc: Huron
• Tuổi: 25
• Nữ tu sĩ Pereus Hugh thờ phụng thần Rafia.
Tính cách hồn nhiên, vô tư vô lo, thường hay đụng phải đồ vật hoặc bị ngã.
Thỉnh thoảng khi cô ấy đi mua đồ sẽ bị lạc, lúc đó bọn trẻ trong Tu Viện Hugh sẽ đi tìm cô.
Cô ấy từ nhỏ đã kế thừa Bạch Ảnh của thần Rafia, dù sức mạnh hơi yếu nhưng lại gánh vác kỳ vọng của nhiều người.
Tuy nhiên do một số sự kiện, cô ấy có liên quan đến Phù Thủy, để đảm bảo an toàn cho cô, Pharos đã bắt đầu bảo vệ cô ấy.
CHỈ SỐ CƠ BẢN:
CHỈ SỐ
|
MIN
|
MAX
|
Tấn Công (ATK)
|
42
|
190
|
Phòng Thủ (DEF)
|
57
|
293
|
HP
|
720
|
3944
|
Tốc Độ (SPD)
|
113
|
131
|
Sát thương Chí mạng (Crit.DMG)
|
50%
|
50%
|
Tỷ lệ Chí mạng (Crit Rate)
|
5%
|
5%
|
Chính Xác Hiệu Ứng (ACC)
|
0%
|
0%
|
Kháng Hiệu ứng (RES)
|
5%
|
27.4%
|
KỸ NĂNG:
• Bàn Tay Cứu Rỗi (Tấn công cơ bản): Gây cho 1 kẻ địch sát thương bằng 75% tấn công.
• Sương Mù Ân Sủng (Bậc 1): Gây sát thương bằng 92/120% tấn công lên tất cả kẻ địch, và có 40/70% xác suất khiến kẻ địch tăng xác suất trượt trong 2 hiệp.
• Rửa Tội Ánh Sáng (Bậc 2): Dựa trên 11.7/15.2% HP tối đa của bản thân, tạo cho toàn bộ phe ta 2 hiệp hiệu quả Khiên và giảm sát thương nhận vào.
• Thánh Ca Bạch Quang (Bậc 3): Tạo cho toàn bộ phe ta 3 hiệp hiệu quả miễn dịch sát thương Khiên Nguyên tố và miễn dịch, và hồi cho toàn bộ phe ta 25% thanh hành động. (Thời gian chờ: 4 hiệp)
• Giai Điệu Thánh Quang (Bị động): Khi kẻ địch sử dụng tấn công cơ bản hoặc kỹ năng tấn công, hồi cho toàn bộ phe ta 13/25% thanh hành động. (Thời gian chờ: 1 hiệp)
THUỘC TÍNH THỨC TỈNH:
THUỘC TÍNH
|
CẤP 1
|
CẤP 2
|
CẤP 3
|
Tốc Độ
|
+2%
|
+3%
|
+5%
|
Phòng Thủ
|
+3%
|
+5%
|
+10%
|
Phòng Thủ
|
+3%
|
+5%
|
+10%
|
Tốc Độ
|
+2%
|
+3%
|
+5%
|
HP
|
+3%
|
+5%
|
+10%
|
Kháng Hiệu Ứng
|
+3%
|
+5%
|
+7%
|
HP
|
+3%
|
+5%
|
+10%
|
Kháng Hiệu Ứng
|
+3%
|
+5%
|
+7%
|
REMEMENTO TRẤN PHÁI: "TOÀN TÂM TOÀN Ý" - LOẠI TRỊ LIỆU
• Chỉ số:
CHỈ SỐ
|
MIN
|
MAX
|
Tấn Công (ATK)
|
20
|
113
|
Phòng Thủ (DEF)
|
37
|
215
|
HP
|
471
|
2758
|
• Hiệu ứng Rememento: Ánh Sáng Và Bóng Đêm
Tốc độ tăng 7/8/9/10/11/12%. Khi kẻ địch dùng tấn công cơ bản hoặc kỹ năng tấn công, có 35/42/49/56/63/70% xác suất hồi phục 1 MP. (Thời gian chờ: 1 hiệp)
• Khi cô ấy vươn tay đến nơi tăm tối nhất, cô không nhận ra ánh sáng chói lọi mình có, đối với một số người, chính là ngọn lửa thiêu đốt da thịt.
“Ánh sáng của cậu rực rỡ đến mức thiêu cháy cả bóng tối trong tim người khác.”
- Charlotte
ĐÁNH GIÁ:
• Priscilia là một trong những tướng hỗ trợ phòng thủ hàng đầu, thiên về duy trì đội hình, bảo vệ toàn đội và giữ nhịp trận đấu. Không thiên về khống chế hay sát thương, nhưng lại cực kỳ mạnh trong các trận chiến kéo dài, nơi cần khả năng miễn thương, hồi máu và tạo lượt liên tục.
• Priscilia đặc biệt phù hợp với đội hình tốc độ cao, cấu rỉa hoặc team cần kéo dài thời gian sống để tung chiêu cuối. Tuy nhiên, cần ghép cùng DPS hoặc CC mạnh để bù lại việc thiếu tấn công và kiểm soát cứng
• Priscilia là tướng hỗ trợ sống lâu, chống sốc sát thương, giữ nhịp lượt, sở hữu bộ chỉ số HP, phòng thủ và kháng hiệu ứng rất cao, hoàn toàn phù hợp với lối chơi kiểm soát thế trận phòng thủ
ƯU ĐIỂM & NHƯỢC ĐIỂM:
♦ Ưu điểm:
• Tạo khiên, giảm sát thương, miễn hiệu ứng bất lợi và miễn sát thương hoàn toàn trong 3 lượt – bảo vệ đội hình cực mạnh.
• Hồi 25% thanh hành động toàn đội khi địch dùng kỹ năng → hỗ trợ đội hình tốc cao hoặc cần spam lượt.
• Chỉ số phòng thủ và kháng hiệu ứng cao giúp Priscilia rất khó bị khóa kỹ năng hoặc hạ gục sớm, bảo đảm thực hiện tốt vai trò hỗ trợ trong suốt trận
• Không phụ thuộc vào chỉ số sát thương hay ACC nên dễ build, có thể tập trung hoàn toàn vào HP/kháng hiệu ứng/tốc độ.
♦ Nhược điểm:
• Chỉ tạo khiên, không thể phục hồi HP trực tiếp → cần có healer hoặc tướng hồi máu đi kèm.
• Dù rất mạnh trong phòng thủ, nhưng không thể tê liệt hoặc làm gián đoạn lượt của địch.
• Thiếu vai trò hỗ trợ về mặt tấn công, cần kết hợp với buffer hoặc DPS riêng biệt để tạo đột phá.
• Nếu bị câm lặng, khóa kỹ năng hoặc delay lượt, khả năng hỗ trợ sẽ giảm rõ rệt vì phụ thuộc nhiều vào bộ kỹ năng chủ động.
MẨU CHUYỆN NHÂN VẬT:
• Mẩu chuyện 1: Người Được Thần Chọn
Đêm tối mịt mùng, Priscilia chăm chú nhìn ánh trăng mờ đang toả sáng, luồng khí từ phía sau khiến cô từ từ quay đầu lại.
Bộ đồng phục gọn gàng, chiếc la bàn bên hông lấp lánh dưới ánh trăng.
“Thì ra là Sứ Giả của Pharos.”
Nghe thấy lời của Priscilia, Sứ Giả hơi gật đầu, cất giọng trầm thấp:
“Thật đáng tiếc.”
Lời của Sứ Giả khiến ánh mắt Priscilia hơi run rẩy. Cô đã sớm biết ngày này sẽ đến, nhưng hiện thực đột ngột ập đến lại đau đớn hơn cô tưởng.
“Cuối cùng...vẫn phải đi đến bước này.”
Sứ Giả nhìn Priscilia đang chìm trong đau buồn, muốn an ủi, nhưng cuối cùng lại lựa chọn im lặng. Ông có thể nói gì đây? Dù có an ủi thế nào, với cô ấy cũng chỉ là thêm một vết thương khác. Im lặng một lúc, Sứ Giả lên tiếng:
“Tiểu thư Priscilia, cô không đến Pharos sao?”
Priscilia khẽ lắc đầu.
“Tôi không thể rời khỏi nơi này, nếu tôi đi, bọn trẻ sẽ không còn ai chăm sóc, ông cũng hiểu điều đó mà, đúng không?”
“Cuộc sống của những đứa trẻ, Pharos chúng tôi có thể hỗ trợ.”
“Không được, đối với bọn trẻ, Tu Viện Hugh này là nhà của chúng. Tôi không thể vì sự an toàn của bản thân mà cướp đi khu vườn của chúng.”
“Nhưng cô sở hữu Bạch Ảnh của thần Rafia, Pharos chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ cô.”
“Không sao đâu, dù tôi kế thừa Ảo Ảnh của thần Rafia, nhưng tôi không phải là hóa thân.”
Hóa thân.
Từ xưa đến nay, những ai kế thừa Bạch Ảnh của thần đều được xem như người đại diện của thần, được thế gian tôn kính.
Tuy nhiên, đôi khi cũng có những người không phải hóa thân nhưng vẫn kế thừa được Bạch Ảnh. Dù không sánh bằng hóa thân thật sự, nhưng giá trị tượng trưng vẫn vô cùng to lớn.
Priscilia đang đứng trước mặt Sứ Giả, chính là một Nemonic kế thừa Bạch Ảnh của thần Rafia. Xét về mặt an toàn, đưa cô trở về Pharos là lựa chọn chắc chắn nhất. Thế nhưng...
Sứ Giả khẽ thở dài, cuối cùng cũng gật đầu nhẹ.
“Tôi hiểu rồi, nhưng các biện pháp bảo vệ cho cô vẫn sẽ được duy trì, sự an toàn của cô là trên hết.”
“Cảm ơn ngươi đã hiểu cho.”
Sau khi Sứ Giả rời đi, Priscilia lại ngước nhìn lên trời đêm, chăm chú nhìn mặt trăng treo lơ lửng nơi chân trời, rồi khẽ thở dài.
“Chị...”
• Mẩu chuyện 2: Sau Khi Chị Rời Đi
Sau khi chị rời đi, mỗi khi tôi cầu nguyện với thần Rafia, tôi luôn vô tình nhìn lên bầu trời đêm.
Nhìn vào bầu trời tối tăm trống rỗng ấy, trong lòng tôi lại dâng lên một nỗi nhớ mơ hồ. Có lẽ là vì tôi không thể thấy được ánh sáng của người ra đi nữa, giống như những ngôi sao bị bóng tối nuốt chửng, không thể chiếu sáng.
Đối với tôi, chị là một người đáng ngưỡng mộ.
Chị đã nỗ lực hết mình vì những đứa trẻ trong tu viện, dịu dàng kể cho chúng tôi những câu chuyện cổ tích, nhẹ nhàng nắm tay tôi, vừa vuốt tóc tôi, vừa mỉm cười nhìn tôi, là người mà dù thế nào cũng không bị đánh bại.
Chỉ cần ở bên chị, tôi cảm nhận được sự ấm áp.
Vì vậy, chỉ cần có chị ở bên, tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Tôi luôn nghĩ rằng hạnh phúc mà chúng tôi cảm nhận là giống nhau, vì khi ở bên nhau, chúng tôi luôn rất vui vẻ
Nhưng một ngày, chị đột nhiên rời đi, không lời từ biệt, không một nụ cười, thậm chí không một câu nói chia tay. Chị thậm chí còn không đóng cửa, cứ thế mà đi.
Mỗi lần nhìn thấy cánh cửa mở, tôi lại liền nghĩ về lý do chị rời đi.
Đối với chị, tôi rốt cuộc là gì? Tại sao chị có thể dễ dàng bỏ lại tôi như vậy? Lẽ nào khi ở bên tôi, chị không hạnh phúc sao? Tôi luôn nghĩ rằng chúng tôi hạnh phúc khi ở bên nhau... nhưng tất cả những điều này, có phải chỉ là ảo giác của tôi không?
Chưa lâu sau khi chị rời đi, tôi nghe nói có một sứ đồ đuổi theo Phù Thủy Taygeta, tên của cô ấy là Charlotte, giống hệt tên của chị. Lúc đó tôi mới hiểu ra, chị đã chọn một con đường hoàn toàn khác với tôi.
Mỗi khi nhớ về chị, tôi lại cảm thấy một nỗi đau nhói ở lồng ngực, như thể tôi đã quên điều gì đó quan trọng. Tôi luôn nghĩ rằng có lẽ một ngày nào đó, tôi sẽ tìm thấy câu trả lời cho nỗi đau này.
Nếu không có cậu... có lẽ cho đến giờ tôi vẫn chưa thể tìm ra lời giải đâu.
• Mẩu chuyện 3: Tiểu Thư Có Chút Mơ Hồ
Priscilia? Dĩ nhiên là tôi biết con bé rồi! Tôi buôn bán gần nhà thờ, từ khi con bé còn nhỏ tôi đã thấy con bé lớn lên, có khi còn gặp con bé nhiều hơn gặp con gái của chính mình.
Priscilia thật là một đứa trẻ ngoan, luôn luôn thành tâm cầu nguyện, lại chăm sóc các em nhỏ trong tu viện rất tận tâm. Những đứa trẻ đó nghịch ngợm lắm, chắc chắn con bé vất vả lắm, nhưng tôi chưa từng thấy con bé nổi giận bao giờ. Nếu là con nhà tôi, chắc chắn tôi đã tặng vài cái đét vào mông rồi.
Con bé từ nhỏ đã rất xinh đẹp, mỗi lần nhìn con bé nắm tay chị mình đi chợ, tôi cứ bất giác nhoẻn miệng cười. Ai mà không thích nhìn cảnh đó chứ... Ôi, chị con bé cũng là một đứa trẻ vừa tốt bụng lại xinh đẹp, không biết giờ con bé đi đâu rồi... Ôi, tôi nói nhiều quá rồi.
Thế nhưng nhắc đến Priscilia, không biết phải gọi đó là một cô bé ngây thơ hay là một cô bé quá trầm tĩnh nhỉ? Con bé lúc nào cũng hay mơ màng, điều này từ bé đến giờ vẫn không thay đổi. Hồi nhỏ con bé hay bị lạc, giờ tuy không té ngã nữa nhưng lúc ấy con bé ngã đến nỗi chân đầy vết bầm tím.
Có lần, tôi đóng cửa tiệm, đi hẹn hò với chồng, chúng tôi đi đến tận công viên xa cửa hàng, nhưng cuối cùng lại gặp Priscilia! Tôi hỏi sao con bé lại ở đó, con bé bảo định đi mua đồ nhưng lại lạc đường. Lúc trước con bé hay đến cửa hàng tôi mua đồ, nhưng hôm đó tôi đóng cửa nên con bé phải đi sang cửa hàng khác, thế là đi lạc mất.
Con bé còn than thở rằng đã hỏi rất nhiều người đường đến nhà thờ nhưng chẳng ai chịu chỉ đường. Cũng dễ hiểu thôi! Làm sao ai lại tin một người mặc đồ tu sĩ lại hỏi đường đến nhà thờ? Mọi người chắc chắn nghĩ là lạ, không dám trả lời. Cuối cùng tôi đành bỏ cuộc hẹn, tự mình đưa con bé về nhà thờ. Kể từ lần đó, tôi không dám đóng tự tiện cửa tiệm nữa, sợ con bé lại lạc đường.
À, tôi thấy cậu hình như rất thân với Priscilia, chắc là bạn rất thân đúng không? Mong cậu hãy chăm sóc con bé nhé.
• Mẩu chuyện 4: Giấc Mơ Hóa Hiện Thực
Ơ? Tên của tớ á? Sao cậu lại hỏi cái đó? Chị gái tớ bảo phải cẩn thận với người lạ đấy! Và nếu cậu muốn hỏi tên người khác thì trước tiên cũng phải nói tên mình ra chứ! Nên nếu cậu muốn biết tên tớ, thì phải cho tớ biết tên cậu trước đã!
Nghe quen lắm... À đúng rồi! Đó là cái tên chị tớ hay kể đến mà! Vậy là cậu là bạn của chị ấy hả?
Tên tớ là Rachel! Tớ sống cùng chị Priscilla trong tu viện!
Nè! thân với chị ấy đúng không! Vì chị ấy lúc nào cũng kể về cả! Chắc chắn là cậu hiểu rõ chị ấy lắm nhỉ?
Gần đây chị ấy có vẻ rất vui! Lúc nào cũng cười tươi! Bình thường chị cũng hay cười, nhưng lần này thì... cảm giác chị đang rất phấn khởi ấy! Đến mức còn vừa đi vừa ngân nga nữa cơ! Nên tớ đã hỏi chị tại sao lại vui như vậy! Chị ấy cười thật tươi rồi bảo: “Chị đã thực hiện được giấc mơ bấy lâu nay rồi!”
Tớ từng nghĩ chị sẽ luôn là một nữ tu. Nhưng lần trước tớ thấy chị mặc đồ y tá và đứng trước gương. Nhìn chị ấy rất vui. Chẳng lẽ chị muốn làm y tá thay vì nữ tu? Tớ vẫn mong chị sẽ mãi là một nữ tu thôi...
Gì cơ? Không cần lo vì chị vẫn sẽ là nữ tu á? Tớ cũng mong là vậy... nhưng ai biết được! Lần sau gặp chị, cậu nhớ bảo chị là tớ thích chị làm nữ tu hơn làm y tá nhé! Nhớ đấy, hứa rồi đó!